Những ngày Yêu

Này Anh!

Những ngày cuối Đông đầu Xuân đang trở mình trên từng con phố Hà Nội rồi đấy, Anh có thấy không? Nắng đẹp lắm, vàng ươm và ngát hương thơm. Gió cũng đẹp nữa. Trong lành và sáng vô ngần.

Hà Nội đang hát khúc giao mùa. Đẹp quá. Và bình yên đến nhẹ nhàng, phải không Anh?

Vậy thì, chúng mình Yêu nhau, nhé Anh!

lets run away Những ngày Yêu

Yêu Anh – Yêu Em… Để mỗi sớm mai Anh gọi em dậy thì tờ mờ sáng, khi Hà Nội vẫn còn chùng chình trong cơn ngủ say, và chúng mình sẽ lên Hồ Tây nhiều gió ngắm bình minh, và hít hà cho căng đầy lồng ngực hương sen thơm ngát.

Yêu Anh – Yêu Em… Để mỗi buổi sáng vừa kịp sáng, Anh đến đánh thức em dậy và chúng mình cùng nhau đi ăn sáng. Anh sẽ nhắc Em đừng ăn chậm quá kẻo muộn giờ làm của Anh. Em sẽ cười xoè với Anh, và khẽ nheo mắt làm mặt giận với Anh. Nhưng Anh biết mà, Em không giận Anh được lâu đâu nhé.

Yêu Anh – Yêu Em… Để trước khi thả em xuống ngõ vào nhà Em, Anh sẽ nhéo má Em một cái thật đau, rồi em sẽ xuýt xoa. Rồi Anh sẽ vòng tay ôm Em thặt chặt. Một cái ôm sáng sớm còn ướt đẫm nhớ thương. Khi Anh vừa buông Em ra khỏi cái ôm, Em sẽ khẽ kiễng chân, và hôn Anh một cái thật ngọt vào má, rồi cười khúc khích. Chúng mình sẽ xoè tay vẫy vẫy để chào tạm biệt nhau.

Yêu Anh – Yêu Em… Để trưa trầy trưa trật, Anh biết Em lại biếng nằm nhà không chịu đi ăn cơm. Anh sẽ gọi điện cho Em. Em sẽ trả lời Anh bằng cái giọng oạp oạp buồn ngủ. Anh sẽ mắng, và bắt Em đi ăn trưa cho kì được. Rồi nhắc Em phải ngủ trưa, không được đi nắng nhiều. Và bao giờ cũng vậy, Anh sẽ là người tắt máy sau, không bao giờ để Em phải nghe thấy tiếng tít tít tít, tút, tút tút khó chịu.

Yêu Anh – Yêu Em… Để khi nắng vừa lên khỏi đỉnh, khi chiều đã ngả sang màu, Anh sẽ tranh thủ gạt công việc bận rộn của mình sang một bên, hí húi ngồi nhắn tin với Em một lúc. Chúng mình sẽ nói những chuyện rất vu vơ. Nhưng ngọt ngào lắm đấy. Và kết thúc những sms, là lời giải thích “Sếp đi kiểm tra rồi, lát Anh nhắn tin cho Em yêu sau nhé :*  “. Em thích những kí tự không hình thù ấy, một cái hôn và một cái ôm, luôn đặt liền nhau, Anh nhé!

Yêu Anh – Yêu Em… Để chiều tan công việc, Anh sẽ chạy xe trên phố, gọi cho Em, và hí hoét khoe Anh đang trên đường đến nhà Em, nhưng đường thì tắc lắm, nên Em sẽ phải đợi lâu thật lâu. Em sẽ cười giọng hờn dỗi. Và khi cơn dỗi của em chưa dứt, Anh đã toe toét dừng xe ở cửa nhà Em. Chào hai chị thật ngoan, rồi nhìn Em trìu mến. Thế, cả nhà sẽ ăn cơm cùng nhau. Rồi chúng mình cùng nhau rửa bát. Em không thích rửa bát đâu, nhưng có Anh, Em sẽ làm thật ngoan và thật chăm chỉ đấy.

Yêu Anh – Yêu Em… Để tối mùa hạ dịu dàng phảng phất chút oi nồng của ngày nắng còn rơi rớt lại, Em sẽ ngồi sau xe Anh, vòng tay ôm Anh thật chặt. Và nếu Em có quên chưa kịp ôm Anh, chắc chắn Anh sẽ nhắc Em “Ôm Anh thật chặt nhé, Em yêu”. Em sẽ cười rúc rích. Đập khe khẽ lên lưng Anh. Và vòng tay ôm Anh, tựa sát vào lưng Anh, nghe mùi mồ hôi nồng nồng yêu đến lạ. Chúng mình sẽ đi uống trà đá ở công viên Nghĩa Đô. Hoặc lên Nhà Hát Lớn và ngồi đung đưa bên cạnh nhau trước những bậc lên xuống. Sẽ có những ngày nào đó, chúng mình vừa ăn chung 1 cây kem, vừa thơm vào má nhau những nụ hôn ướt sũng hương thơm và vị ngọt. Anh cũng sẽ đưa Em đi Chợ đêm Bờ Hồ nhé. Mua cho Em mấy cái vòng tay xinh xinh, kẹp tóc điệu đà… Rồi chúng mình sẽ ra ngồi bệt nơi hàng hoa mép Bờ Hồ. Anh sẽ nắm chặt tay Em. Em sẽ dựa vào vai Anh. Và Anh sẽ hát cho Em nghe những bài hát của ANH TUẤN. Rồi chúng mình sẽ đi ra Hồ Tây, sẽ nghe gió lùa sâu trong tóc, nghe tim mình lắng đọng, và hôn nhau bằng những nụ hôn ướt sũng nỗi nhớ. Anh sẽ chở em đi trên đường Thanh Niên, đi qua Hoàng Diệu, cả Phan Đình Phùng và Kim Mã nữa, Anh nhé.

Yêu Anh – Yêu Em… Để đêm đêm, muộn lắm rồi, khi Anh còn mải miết bên đống công việc sau một ngày dài, Em sẽ nhắn cho Anh một cái sms nhăc Anh đi tắm rồi ngủ sớm. Anh sẽ gọi lại cho Em. Chúng mình sẽ chí choé nhau. Đành hanh với nhau. Và cười. Và hôn nhau bằng những nụ hôn gió. Em sẽ cười thành tiếng. Khanh khách và lí lắc. Anh cũng cười. Cười trong trẻo và hảo hứng. Anh sẽ hát ru cho Em, một đoạn nhỏ thôi, và cho Em đi ngủ. Thế, Em sẽ nhắm mắt và hình dung đang có Anh ở bên, rồi bảo bản thân mình đi ngủ.

Yêu Anh – Yêu Em… Là khi Em trằn trọc mất ngủ, Em gửi cho Anh một sms với nội dung vẻn vẹn “Anh ơi!”. Sẽ nhanh lắm, Anh reply lại “Anh đây!”. Rồi em sẽ cười. Nhắm mắt và hình dung ra khuân mặt của Anh. “Không có gì đâu. Nhớ, nên gọi Anh 1 câu thế thôi”. “Thế gọi xong rồi có nhớ nữa không?” , “Không chịu ngủ mà lấy cớ nhắn tin chứ gì ) “, “đang làm việc ý, bị em phá rối rồi, bắt đền đấy”… Anh sẽ nói những câu đại loại như thế nhé. Rồi Em sẽ vờ gây sự với Anh. Rồi Anh sẽ vờ dỗi Em. Rồi Em cuống quýt tít mù làm lành. Rồi Anh ứ thèm ntin với Em nữa, bắt Em đi ngủ sớm. Em đi ngủ, và lòng hân hoan lắm, chờ đợi Anh trong những giấc mơ dài thật dài của đêm.

Yêu Anh – Yêu Em… Để một lúc nào đó giữa đêm, khi bất chợt tỉnh giấc, tìm vội chiếc điện thoại, đã thấy có 1 sms của Anh gửi từ bao giờ ” :* :D”. Sẽ hôn, sẽ ôm như thế, luôn đi liền kề với nhau, 2 kí tự yêu thương ấy, Anh nhé.

Chúng mình sẽ Yêu nhau. Yêu thật sâu sắc và say đắm. Yêu như ngày đầu nhìn thấy nhau và trái tim leng keng những nhịp bất thường. Yêu như lần đầu ngại ngùng cầm tay và ôm 1 cái ôm chặt, hôn 1 cái hôn khẽ.
Chúng mình sẽ Yêu nhau. Yêu nhau đi qua ngày nắng, vỗ về nhau qua ngày mưa. Ngày nóng, sẽ hôn nhau thật lâu. Ngày mưa, sẽ ôm nhau thật chặt.
Chúng mình sẽ Yêu nhau. Yêu nhau mà không biết chán nhau. Ngồi lặng lẽ bên nhau, nói về một GIA ĐÌNH mơ ước. Có Minh Khôi, có Ngọc Đan – Vũ Đan, có Minh Châu…
Chúng mình sẽ Yêu nhau. Yêu nhau trong từng cơn giận dỗi, Yêu nhau trong từng khoảnh khắc kề sát bên nhau.
Chúng mình sẽ Yêu nhau. Để khi xa nhau là thấy cồn cào nỗi nhớ. Để khi gần nhau là thấy một cái ôm, một nụ hôn sẽ mãi là chưa đủ.
Chúng mình sẽ Yêu nhau…

Rồi sẽ có một lúc nào đó, chúng mình chán nhau chứ Anh? Khi đó, hãy thẳng thắn ngồi bên nhau trên bậc thềm Nhà Hát Lớn, vẫn nắm tay nhau thật chặt, vẫn hát vu vơ cho nhau nghe, vẫn cùng ăn chung một cây kem, vẫn hôn nhau những nụ hôn thật ngọt. Nhưng, khi cái ôm từ biệt nơi cổng nhà Em, sẽ dài hơn một lúc, chặt hơn một vòng tay, rồi yên lặng, mà không có cái vẫy tay, không có nụ cười xoè…
Và, từ đó, chúng mình sẽ không Yêu nhau nữa…

Chỉ là Yêu, và Hết Yêu thôi mà… Không phải thuộc về nhau hay mất nhau… Vì ngay từ khi biết rằng mình Yêu nhau, thì chúng ta đã thuộc về nhau rồi… Chỉ có điều, có thuộc về nhau đến cuối cuộc đời hay không, hay là sẽ thuộc về nhau nhưng đồng thời sẽ thuộc về một người khác nữa…

Bắt đầu… Rồi Yêu… Rồi Hết Yêu…
Như một cái chớp mắt thôi mà :”

Minh Hiền

Leave a Comment