Nếu anh bỏ quên em
Đừng bỏ quên em đó. Đừng khiến em trở thành cô gái ngốc nghếch, đợi chờ để bị lãng quên. Đừng khiến em hoang mang chơi vơi trong nhưng hoài nghi chấp chới.
Đừng bỏ quên em đó. Đừng khiến em trở thành cô gái ngốc nghếch, đợi chờ để bị lãng quên. Đừng khiến em hoang mang chơi vơi trong nhưng hoài nghi chấp chới.
Nó lững thững bước đi như người mất hồn… Tại sao anh không nói cho em biết? Em sẽ để anh ra đi. Em không ích kỉ như thế đâu. Em sẽ cầu chúc cho anh hạnh phúc.
Hoàng cuối cùng cũng đã hiểu ra tất cả nhưng quá muộn rồi. Cô đã hóa thành đám mây bay lơ đãng trên bầu trời xanh, cao vút và anh không thể nào chạm vào cô được nữa rồi.
Ta học cách từ bỏ bởi vì ta đã kiệt sức, không còn đủ sức để mong đợi và hy vọng nữa.
Ta học cách từ bỏ bởi vốn dĩ ta hiểu được chân lý của Hiểu và Thương.
Có những quãng đời, kí ức đặt thành tên. Có những con đường, đưa mình thành thương nhớ. Có những yêu thương gần như hơi thở…