Vì chúng ta còn rất trẻ, nên hãy để ý tới những sợi tóc hoa dâm trên tóc mẹ cha, đến vết chân chim trên mắt cha và những nếp nhăn hằn sâu trên gương mặt mẹ.
Mỗi người trong chúng ta đều đang đi qua những năm tháng tuổi xuân rực rỡ. Có những cơn mơ dài thật dài và khi tỉnh giấc, ta thảng thốt nhận ra mình đã chẳng còn ngây thơ, trong sáng như ngày xưa ấy. Rất nhiều người, sau phút giây mộng mị và hiểu ra rằng mình chỉ còn trẻ thêm một, hai, thậm chí vài năm nữa, bèn cuống cuồng làm rất nhiều đầu việc khác nhau. Để khi nhìn lại, ta sẽ không phải ân hận hay nuối tiếc.
Vì chúng ta sẽ không thể trẻ mãi, nên những chuyến hành trình xa gần, đến những mảnh đất khác nhau trong và ngoài đất nước này sẽ mãi trải dài ra trước mắt của những người trẻ. Ai cũng khao khát được lên đường và lăm lăm khám phá những điều rất mới.
Vì chúng ta sẽ không thể trẻ mãi, nên ta không cho phép mình được sai. Ta gồng mình và cố gắng, nỗ lực và đổ mồ hôi vì tất cả những điều ấy. Tuổi trẻ không được đo bằng năm tháng mà phải được tính bằng thành công, dù theo cách này hay cách khác.
Vì chúng ta sẽ không thể trẻ mãi, nên ta quyết định dành nhiều thời gian hơn cho bạn bè, cho tình yêu. Bởi tình yêu ở những năm đầu của tuổi 20 luôn là tươi đẹp hơn cả. Gia đình sẽ ở cạnh ta cho đến cuối đời, nhưng tình yêu đôi khi chỉ tìm đến ta một lần duy nhất…
Nhưng bạn không khi nào biết rằng…
Vì chúng ta còn rất trẻ, nên những bồng bột và lầm lỡ là điều khó tránh. Một nhà làm phim đã nói rằng ông thích làm phim cho những người trẻ, bởi khi ấy, người ta luôn có cơ hội để bắt đầu lại. Đừng cố gắng biến mình trở thành hoàn hảo tuyệt đối. Tuổi 20 luôn cần được rực rỡ, nhưng chỉ riêng việc bạn sống thật là mình, đã đủ chiếu sáng cả những năm tháng sau này của bạn rồi đó!
Vì chúng ta còn rất trẻ, nên hãy để ý tới những sợi tóc hoa dâm trên tóc mẹ cha, đến vết chân chim trên mắt cha và những nếp nhăn hằn sâu trên gương mặt mẹ. Đã bao lần bạn khiến họ buồn vì những dự định bên ngoài của bản thân, vì một người bạn nào đó cần bạn giúp đỡ. Đã bao lần bạn khiến bố mẹ rơi nước mắt vì sự vô tâm của chính bạn. Vì bạn còn trẻ, bạn có thể sửa sai. Nhưng bố mẹ không còn trẻ nữa để chờ đợi sự đổi thay từ phía bạn.
Vì chúng ta còn trẻ, ta hăng hái lên đường. Nhưng ta luôn lờ đi những điều thân thuộc nhất. Phố xa quanh ta, con người gần ta. Ta dành thời gian làm thân với người xa lạ nhưng lại lạnh nhạt với chính người thương yêu mình. Như thế đáng không?
Vì chúng ta còn trẻ, chúng ta cứ nghĩ mãi về chuyện mình nên làm gì, làm ra sao để năm tháng này trở nên đẹp tuyệt.
Tôi cũng còn trẻ, và tôi cũng nghĩ mãi. Nhưng sau tất cả, tôi muốn hoãn chuyến phượt xa kéo dài cả tháng, đóng máy tính lại, bỏ dở công việc ở đó, xuống bếp và nấu ăn với mẹ. Đã rất lâu rồi. Ngay cả món ăn mà mẹ tôi thích nhất, tôi còn quên bao lần…
Cá Mập