Nếu một ngày những tin nhắn quan tâm, ngọt ngào được gửi chỉ vì quen tay mà không phải là những quan tâm thực sự…
Nếu một ngày những nụ hôn chỉ còn là những cái chạm môi mà không có vị ngọt và hơi ấm kèm theo…
Nếu một ngày những cái nắm tay chỉ là một sợi dây trói những cổ tay chứ không còn dấu gạch nối 2 trái tim…
Nếu một ngày những cái ôm chỉ còn là những vòng tay hờ hững mà không còn khao khát giữ nhau thật chặt…
Nếu một ngày bước đi bên nhau chỉ vì đã quá quen với nhịp chân ấy và không còn khao khát cùng nhau bước mãi trên đường đời…
Nếu một ngày câu yêu chỉ còn là câu cửa miệng, nói ra dù trong tim chẳng còn nghĩ vậy…
Nếu một ngày tình yêu chỉ còn là trách nhiệm, không còn là hạnh phúc, không còn là ngọt ngào, không đam mê… thì tình yêu chỉ còn là một thói quen.
Vì thói quen có thể sẽ thay đổi…
Vì thói quen có thể mất đi vào một ngày nào đó…
Vì thói quen không hẳn lúc nào cũng tốt… thế nên khi tình yêu chỉ còn là thói quen thì cũng là lúc nó nên kết thúc.
Để ta không trói buộc nhau. Để ta không trở thành gánh nặng của nhau. Để giữ lại những gì tốt đẹp nhất về những điều đã cùng nhau có được. Và để ngày mai gặp nhau ta có thể mỉm cười đi ngang nhau.